1/
Sự ra đời của Đảng Cộng Sản VN:
Mùa xuân năm 1930, Hội nghị
hợp nhất các tổ chức cộng sản đã họp (từ ngày 3 đến ngày 07/02/1930) ở bán đảo
Cửu Long, Hương Cảng (Trung Quốc). Tham dự Hội nghị có các đồng chí Trịnh Đình
Cửu, Nguyễn Đức Cảnh - đại biểu của Đông Dương Cộng sản Đảng; Nguyễn Thiệu,
Châu Văn Liêm - đại biểu của An Nam Cộng sản Đảng và dưới sự chủ trì của đồng
chí Nguyễn Ái Quốc - thay mặt Quốc tế Cộng sản. Hội nghị quyết định hợp nhất ba
tổ chức cộng sản: Đông Dương Cộng sản Đảng (17/6/1929), An Nam Cộng sản Đảng
(11/1929) và Đông Dương Cộng sản Liên đoàn (01/01/1930) thành một Đảng duy nhất
lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam, đó là vào ngày 03 tháng 02 năm 1930.
Hội nghị thông qua Chánh
cương vắn tắt của Đảng, Sách lược vắn tắt của Đảng, Điều lệ vắn tắt của Đảng và
Lời kêu gọi của Nguyễn Ái Quốc thay mặt Quốc tế Cộng sản và Đảng Cộng sản Việt
Nam gởi đến công nhân, nông dân, đồng bào, đồng chí cả nước nhân dịp thành lập
Đảng. Các văn kiện quan trọng trên là Cương lĩnh đầu tiên của Đảng, đã đặt ra
và giải quyết những vấn đề cơ bản, cấp thiết và định hướng chiến lược đúng đắn
cho tiến trình phát triển của cách mạng Việt Nam.
Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời là sản phẩm của sự kết hợp giữa chủ
nghĩa Mác - Lênin với phong trào công nhân và phong trào yêu nước ở Việt Nam .
Đó cũng là kết quả của sự phát triển cao và thống nhất của phong trào công nhân
và phong trào yêu nước. Chủ nghĩa Mác - Lênin không chỉ là hệ tư tưởng lý luận
của giai cấp công nhân, phong trào công nhân mà còn là vũ khí giải phóng giai
cấp công nhân, giải phóng dân tộc, giải phóng toàn xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh
viết: “Việc thành lập Đảng là một bước ngoặt vô cùng quan trọng trong lịch sử
cách mạng Việt Nam
ta. Nó chứng tỏ rằng giai cấp vô sản ta đã trưởng thành và đủ sức lãnh đạo cách
mạng”. Đường lối cách mạng của Đảng thể hiện trong Cương lĩnh là mục tiêu, lý
tưởng của Đảng, phù hợp và đáp ứng đúng nguyện vọng của giai cấp công nhân, các
tầng lớp nhân dân lao động và của toàn dân tộc.
Đảng Cộng sản Việt Nam ra
đời khẳng định giai cấp công nhân và đảng tiên phong của nó đứng ở vị trí trung
tâm và giữ vai trò lãnh đạo cách mạng. Điều đó quyết định nội dung, xu hướng
phát triển của xã hội Việt Nam
giành độc lập dân tộc đi tới chủ nghĩa xã hội. Sự lựa chọn con đường cách mạng
đó phù hợp với nội dung và xu thế cách mạng của thời đại mới được mở ra từ Cách
mạng tháng Mười Nga vĩ đại (1917) và chỉ có đường lối độc lập dân tộc gắn liền
với chủ nghĩa xã hội mới bảo đảm độc lập tự do thật sự cho dân tộc, “đối với
nước ta, không còn con đường nào khác để có độc lập dân tộc thật sự và tự do,
hạnh phúc cho nhân dân. Cần nhấn mạnh rằng, đây là sự lựa chọn của lịch sử, sự
lựa chọn đã dứt khoát từ năm 1930 với sự ra đời của Đảng ta”. Từ đó, Đảng Cộng
sản Việt Nam đã lãnh đạo
cách mạng Việt Nam
đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét